Thấy Trần Ngôn im lặng, Mộc Oản cũng không nói gì.
Một lát sau, Mộc Oản mới từ từ ngẩng đầu lên, khẽ nói: “Ngươi… cắt đầu ta đi đổi tiền đi.”
“Hửm?” Trần Ngôn sững sờ, nhíu mày nhìn Mộc Oản.
“Ta là nô lệ của ngươi.” Giọng Mộc Oản vô cảm: “Ta biết, các ngươi lấy đầu của chúng ta về có thể đổi lấy tiền.”
Hiển nhiên, sau khi đến tiền tuyến, ả đã biết chuyện tiền thưởng.
