Nét vẽ thô kệch non nớt, như tranh trẻ con vẽ bậy.
Nhưng trong lòng Trần Ngôn khẽ động, lập tức biết là ai đã để nó ở đây.
Lục Tư Tư cũng xuống xe, liếc nhìn Trần Ngôn: “Thứ gì vậy?”
“Không có gì, chắc là tranh vẽ bậy của đứa trẻ nhà nào đó trong tiểu khu.” Trần Ngôn tiện tay đưa tờ giấy cho Lục Tư Tư, nàng liếc nhìn rồi cũng không nghĩ nhiều.
·
