Lục Tú Đình ngẩn người: “Đâu dám, đâu dám xưng hô với Tử lão như vậy, người, người và ta vốn là bạn bè đồng lứa, huống hồ ta đối với Tử lão là từ tận đáy lòng kính trọng…”
Sở Khả Khanh nghe xong không khỏi nghẹn lời.
Bạn bè đồng lứa?
Ai thèm cùng ngươi làm bạn bè đồng lứa chứ!
Ta hơn ba mươi, ngươi hơn bốn mươi!
