“Đầu giường ánh trăng rọi... nơi này không có cửa sổ!”
“Ngỡ là sương trên mặt đất... cổng lớn cũng chẳng lắp!”
“Ngẩng đầu nhìn trăng sáng... mái nhà lại thủng một lỗ!”
“Cúi đầu nhớ cố hương... Lý Bạch đau lòng lắm!”
Diệp Thừa chỉ tay ra xung quanh, “Trước tình cảnh này, ngươi có cảm nhận được nỗi uất ức chua xót của Lý Bạch chăng?”
