Sông ngầm dưới đất chằng chịt, dòng nước xiết tựa như vô số ngựa hoang mất cương.
Lã Nhạc vội vã, không ngừng lo lắng nhìn đông ngó tây.
Hắn gầy gò khô héo, da dẻ trở nên nửa trong suốt, thậm chí có thể thấy rõ cả kinh lạc mạch máu chưa thành hình cùng những tạng phủ với sinh cơ yếu ớt.
Duy nhất hoàn hảo chính là hồn phách.
Dù trước đó chỉ còn một sợi tàn hồn, nhưng trong thời gian ngắn ngủi, tàn hồn của Lã Nhạc đã khôi phục lại thành tam hồn thất phách.
