Tây Kỳ cận kề mùa đông, nghênh đón nghi lễ tế tự long trọng nhất trong năm, khói sương trong thành cuồn cuộn không ngừng, tựa như khoác lên một lớp lụa mỏng.
Quan binh tuần tra, thần sắc không khỏi lộ ra vài phần lơi lỏng.
Bỗng nhiên.
Tiếng vó ngựa đạp cỏ xanh truyền đến.
Quan binh ngẩn người nhìn thấy một người một ngựa đang phi nước đại về phía Tây Kỳ.
