“Hồng Quận Thủ biết rõ còn cố hỏi.” Lục Hành Chu vươn tay chỉ vào đan điền đã vỡ nát của hắn: “Kiểu cấy ghép này không phải pháp môn của Xuân Sơn Các, cũng chẳng phải của hoàng đế. Ngoài Cố Dĩ Hằng ra còn ai đứng sau, ta muốn một câu trả lời.”
Hồng Dận mím môi, ánh mắt có chút sợ hãi, nhất thời không đáp.
Lục Hành Chu lắc lắc hồn phướn trong tay: “Nếu ngươi không đáp, cũng có thể vào trong phướn mà nói chuyện, chắc hẳn Hồng Quận Thủ sẽ rất vui lòng.”
Hồng Dận: “…”
Hắn chỉ là siêu phẩm nhờ cấy ghép đan điền khí hải mà thành, về bản chất thần hồn thậm chí còn chưa đạt tới nhất phẩm, bị triệu vào phướn thì ký ức cơ bản sẽ không còn nguyên vẹn, chỉ có thể thu được vài mảnh vụn, bởi vậy Lục Hành Chu không trực tiếp nhiếp hồn.
