Trên tầng mây, Lục Hành Chu ngồi trên xe lăn, Thẩm Đường ngồi trong lòng hắn, cứ thế biến chiếc xe lăn thành phi thuyền tình nhân, ung dung trở về tông môn.
Nếu Ngô Kiếm Trần mà thấy cảnh này, có đánh chết hắn cũng không dám tin nữ nhân nhỏ bé đang nép trong lòng tình lang kia lại chính là vị tông chủ địch bá đạo vô song, người vừa vung một kiếm phá hủy đại điện tông môn của hắn.
"Theo như ngươi nói, chạy tới làm ầm ĩ một trận như vậy, thật sự có ích sao?" Thẩm Đường lẩm bẩm: "Sao ta lại thấy việc này chẳng những đắc tội thêm người, mà còn chưa trừ được hậu họa... Chi bằng giết quách cho xong."
"Ôi chao, tiểu tông chủ của ta, sát khí nặng quá đấy."
"... Ta lớn hơn ngươi!"
