Sáng sớm mùng sáu Tết Nguyên Đán năm đầu tiên của triều đại mới, một ngày sau đại hôn của Định Viễn Hầu Lục Hành Chu, phế đế Cố Chiến Đình bị phát hiện "mất tích".
Khi người trông coi mang cơm đến, phát hiện trong mật thất không một bóng người, trong phòng chỉ còn lại một chút tro tàn.
Chuyện này không lớn không nhỏ, lại gán cho Dạ Thính Lan một tiếng xấu. Dưới sự canh giữ nghiêm ngặt của Thiên Dao Thánh Địa mà phế đế lại mất tích, triều đình và dân chúng cơ bản đều cho rằng nàng đã mang người đi, không biết là đã giết hay dùng vào nghi thức tế lễ quái dị nào.
Dạ Thính Lan trăm miệng khó cãi.
Dù mọi người chỉ dám nghĩ trong bụng, hoặc thì thầm riêng tư đôi câu, không ai dám công khai nói ra. Nhưng Dạ Thính Lan vẫn cực kỳ khó chịu, thần niệm của nàng có thể nghe thấy lời bàn tán của rất nhiều người.
