Dạ Thính Lan sa sầm mặt nói: “Chuyện còn chưa đâu vào đâu, ngươi vội gọi cái gì?”
Muốn gả sư phụ đi đến thế sao?
Lục Hành Chu cũng nói: “Mỗi người một vai vế, mỗi người một vai vế.”
Độc Cô Thanh Li không nói nữa.
Thấy tiểu đồ đệ khó chiều này cuối cùng cũng yên lặng, Dạ Thính Lan cũng tự rót cho mình một chén trà, thong thả thưởng thức: “Thanh Li sao lại đến tòa thành nhỏ hoang vu này?”
