Lăng Kỳ Hiên nhanh chóng rời đi, Âm Phong Lão Nhân lại càng thức thời không vào quấy rầy.
Độc Cô Thanh Li tiếp tục giãy giụa, lần này Lục Hành Chu cuối cùng cũng không ghì chặt nàng nữa, buông nàng ra đứng dậy.
Độc Cô Thanh Li giận dữ trừng mắt, lồng ngực phập phồng. Nàng muốn trách hắn nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, dường như chẳng có gì đáng trách, ngoài việc “diễn kịch” ra, hắn thật sự không hề được đằng chân lân đằng đầu, thậm chí còn không bằng lần trước. Mà diễn kịch lại là chuyện đã nói trước…
Vậy thì trách hắn cái gì?
Nhưng tâm cảnh nguội lạnh bấy lâu nay của nàng giờ đã hoàn toàn rối loạn… Hơn nữa, trong mắt Âm Phong Lão Nhân và Lăng Kỳ Hiên, lúc này mình đang ở trong phòng bị Phán Quan đại nhân “chơi đùa”.
