Khương Duyên mấp máy môi, vẻ mặt có chút khó nói.
Đừng nói Khương Độ Hư có tin không, ngay cả nàng cũng chẳng tin.
Dù nàng không hiểu sâu những mưu mô lắt léo của đám vương bát đản này, nhưng lần này cũng coi như ngã một keo khôn ra một chút, nghĩ thế nào cũng hiểu mục đích hàng đầu của Lục Hành Chu tuyệt đối không phải chuyện này.
Khương Độ Hư cũng cười: "Loại lời này, ngươi lừa nàng thì thôi, chứ đừng đem ra dỗ lão phu."
Lục Hành Chu đáp: "Nhưng đây là sự thật. Ừm... quả thật ta có lòng hiếu kỳ rất lớn đối với Cổ Giới, hy vọng có thể cùng lão tiên sinh bàn bạc kỹ lưỡng, nhưng có thể dùng nhiều phương thức giao dịch khác... Ví như thông tin truy bắt những kẻ vượt giới mà ta vừa nói, tin rằng đã có thể đổi lấy rất nhiều tin tức ta muốn từ chỗ lão tiên sinh, như vậy đối với ta đã đủ rồi."
