Sau Vinh Sí, lại có hai tu sĩ Trúc Cơ nữa bay tới.
Bọn họ đến từ Ngọc Nhai phường thị gần đó, một người là lão tổ của Vương gia, người còn lại là khách khanh trưởng lão của Quần Ngọc Lâu. Khi trông thấy Quy Nguyên Sơn bị nứt toác hoàn toàn, sắc mặt ai nấy đều kinh hãi.
“Đây là…”
Bọn họ vốn tưởng có bí bảo hoặc di tích nào đó xuất thế, dù sao ở Đông Hoang này, tu sĩ Kết Đan chỉ đếm trên đầu ngón tay, không thể nào lại xuất hiện ở nơi như Quy Nguyên Sơn được.
“Vinh đạo hữu, lẽ nào là một vị thái thượng trưởng lão nào đó của quý tông đã ra tay?”
