Sau trọn bảy ngày, Trác Mính mới từ cảnh giới ngộ đạo tỉnh lại.
Nàng chậm rãi mở hai mắt, ánh mắt càng thêm trong trẻo, lại có thêm một phần thành thục trước đây chưa từng có.
Nàng khẽ xòe bàn tay, địa mẫu ấn màu vàng mơ nơi mi tâm nàng lấp lánh, một cỗ ba động ẩn ẩn phát ra, khiến cho cát bụi xung quanh bắt đầu chuyển động dù không có gió.
Theo hô hấp của nàng, sa hải bắt đầu nhấp nhô, giữa lúc bay lên, xoay tròn, phiêu đãng, hình thành từng bức họa nông tang bội thu.
Đây là Trác Mính đang thử nghiệm đại địa nguyên từ chi lực của mình.
