Ba mươi hai năm trôi qua, hắn chẳng những đã triệt để chuyển hóa căn cơ kiếm đạo của mình, thậm chí còn tiến thêm một tầng, trong tâm thần mơ hồ có một luồng kiếm ý hạo nhiên minh hoàng, rực rỡ như nhật tinh, chực chờ bung trào.
Truyền thừa kiếm tu ở Đông Hoang này cũng không hoàn chỉnh, đặc biệt là về phương diện kiếm ý, bởi vì đây là sự dung hợp từ tâm ý, kinh nghiệm, tư tưởng, tín niệm của chính tu sĩ mà thành, cho nên đại đa số kiếm tu nơi đây đều phải tự mình lĩnh ngộ.
Người nào có thể lĩnh ngộ ra kiếm ý, đó chính là thiên tài kiếm đạo.
Mà ở Đông Hoang này, mấy ngàn năm qua, đều đi theo con đường một kiếm phá vạn pháp, trừ Trần Mạc Bạch ra, chưa từng nghe nói có ai lĩnh ngộ được kiếm ý.
Có vài kiếm tu, thậm chí còn không biết kiếm ý là gì.
