Trong buổi tổng duyệt, so với thế hệ trẻ như Mạnh Hoàng Nhi, tiếng hát của thế hệ lão bối ẩn chứa tình cảm phong phú hơn, như rượu lâu năm, nồng đậm mà sâu lắng, mỗi âm phù đều chứa đựng sự lắng đọng của năm tháng.
Tổng duyệt không dùng chân khí và linh lực dẫn động Kinh Thần Khúc, cho nên Trần Mạc Bạch và các khán giả khác cũng chỉ cảm thấy tiếng hát vô cùng hay, không hổ là nghệ thuật gia được tinh chọn kỹ càng trong ba ức tu sĩ Tiên môn.
Trong buổi tổng duyệt, Trần Mạc Bạch nhận thấy Mạnh Hoàng Nhi tuy tiếng hát cùng động tác không chút sai sót, nhưng ánh mắt lại liên tục liếc về phía hắn ngồi, điều này khiến hắn không khỏi khẽ nhíu mày.
Kinh Thần Khúc là đại sự bực nào, nói không chừng còn là cơ duyên Kết Anh duy nhất của nàng, nhất định phải toàn tâm toàn ý dốc sức, nắm bắt lấy mới được.
Nếu là người khác, Trần Mạc Bạch tất nhiên lười để ý, nhưng ai bảo Mạnh Hoàng Nhi là nữ nhân của hắn chứ.
