Nàng nghe vậy, bèn trừng mắt quay đầu lại, gương mặt xinh đẹp mang theo một tia tức giận.
“Ngươi có ý gì?”
“Hạng tép riu như Tư Mã Tinh Dục, ngay cả tư cách để ta làm nóng người cũng không có. Hạ Hầu Vi Hoán bất chấp quy củ ra tay với ta, vốn dĩ ta cũng có thể mặc kệ quy củ mà đánh cho hắn một trận thừa sống thiếu chết. Học tỷ ra tay ngăn cản như vậy, ta lại khó mà giả vờ phẫn nộ mất khống chế để xuống tay tàn độc được.”
Trần Mạc Bạch vừa dứt lời, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Loại lời này có thể nói giữa chốn đông người sao?
