“Ồ.”
Sau khi đáp lời cho có lệ, Chung Ly Thiên Vũ cầm lấy giấy xin phép rồi hậm hực bước ra khỏi văn phòng của Trần Mạc Bạch.
“Tính cách của y vẫn cần rèn giũa thêm.”
Sau khi Chung Ly Thiên Vũ rời đi, Trần Mạc Bạch ra vẻ già dặn nói một câu.
Một bên, Trang Gia Lan đã quen không lấy làm lạ, còn Mạnh Hoàng Nhi lại nhìn hắn với vẻ mặt đầy mới mẻ và ngưỡng mộ, khiến lòng hư vinh của Trần Mạc Bạch được thỏa mãn vô cùng.
