Trần Mạc Bạch có suy nghĩ không giống với tu sĩ ở Đông Hoang, hắn cho rằng phàm nhân và tu sĩ về bản chất không có gì khác biệt, không thể chỉ sai khiến mà còn cần cho họ động lực về cả tinh thần lẫn vật chất.
"Dạ, sư tôn."
Lạc Nghi Huyên tuy không hiểu lắm, nhưng lời của Trần Mạc Bạch đối với nàng chính là trời, chỉ cần vâng theo là được.
Sau khi tuần tra xong, Trần Mạc Bạch lại đi thôi chín hai gốc linh mễ Ngọc Trúc cho Trác Mính, nàng đã tu luyện Cửu Nhận Pháp Thể được hai năm, nhờ dùng linh mễ không ngừng nên gần đây cuối cùng cũng có dấu hiệu nhập môn.
Chỉ có thể nói môn đoán thể chi pháp nổi danh Đông Hoang này quả thật có chút khó tu luyện.
