“Lão tổ, sau khi công hạ Nham Quốc và Tiêu Quốc, Lôi Quốc giờ cũng đã là vùng trung tâm của tông môn, chắc chắn sẽ không còn bất ổn thường xuyên như lúc chiến tranh nữa. Hay là người lại chọn một vị sư đệ khác đến tiếp quản vị trí trấn thủ, để ta đến Tiêu Quốc tuyên dương đại nghĩa của tông môn.”
Lúc này, Chu Vương Thần cắn răng, đứng ra chủ động nhận việc.
Hắn thể hiện khá bình thường trong cuộc chiến này, nhưng trong lòng vẫn luôn nhắm đến vị trí chưởng môn, cho nên sau khi không còn chức vị trấn thủ Nham Quốc, hắn đành lui một bước đến Tiêu Quốc trấn áp, dự định lập nên chút thành tích.
“Được!” Phó Tông Tuyệt trầm ngâm một lát rồi cũng gật đầu, sau đó hỏi Trần Mạc Bạch: “Vị trí trấn thủ Lôi Quốc, ngươi thấy ai tiếp nhận thì thích hợp?”
Chu Vương Thần có ý muốn tiến cử người của mình, nhưng hắn vẫn biết mình biết ta, biết Phó lão tổ đã không hỏi hắn thì tốt nhất không nên xen vào.
