May mắn thay, trong số hậu duệ của các tu sĩ khai hoang đã xuất hiện một vị Nhất Nguyên Chân Quân, sau khi Hóa Thần, ngài đã càn quét sạch yêu thú từ tứ giai trở lên ở Hoang Khư Chi Địa này. Nếu không, trước kia mà không có tu sĩ Nguyên Anh trấn giữ thì căn bản không thể nào an toàn sinh tồn tại đây được.
Trần Mạc Bạch nghĩ đến những điều này hắn từng đọc được trong Tuế Nguyệt Thư của Thần Mộc Tông, sắc mặt không khỏi hơi thay đổi, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía mặt đất đã nuốt chửng Vô Tướng Nhân Ngẫu.
Kể từ khi Nhất Nguyên Chân Quân phi thăng đến nay đã hơn sáu ngàn năm, yêu thú và những thứ quỷ dị ở Hoang Khư Chi Địa này rất có khả năng đã sinh ra tồn tại tứ giai một lần nữa.
Loại tồn tại này đã tương đương với tu sĩ Nguyên Anh.
Ngay khi Trần Mạc Bạch đang nghĩ có nên dùng Vô Tướng Nhân Ngẫu xuống dò xét một phen nữa hay không, hai đạo linh quang đột nhiên xuất hiện trong phạm vi thần thức của hắn.
