Có bọn họ ra tay viện trợ, trận chiến với yêu thú này, ít nhất Đông Hoang bên này cũng có thể hình thành quy mô của một liên quân.
Trần Mạc Bạch sở dĩ đồng ý là vì trong lòng đã xem mảnh đất này như của mình. Nếu các công trình lớn trong kế hoạch tương lai được thực hiện từng cái một, hắn sẽ có trong tay một tiểu tiên môn hoàn toàn nghe theo hiệu lệnh, tài nguyên mặc cho hắn tùy ý sử dụng.
Hắn đã đến Đông Hoang ba mươi hai năm, sớm đã cắm rễ tại đây, đổ vào phần lớn tình cảm và thời gian của mình. Mắt thấy sắp thu hoạch được quả ngọt, không thể để một con nghiệt súc phá hoại.
Trần Mạc Bạch cầm bút viết một bức thư hồi âm cho Nộ Giang, nói rõ suy nghĩ của mình, đồng thời cho biết sẽ lập tức điều động tu sĩ của Thần Mộc Tông và Kim Quang Nhai đến Phong Vũ Ổ để trợ giúp.
Vừa hay Giả Tùng Dương cũng ở đây, khi về có thể nói cho Mạc Đấu Quang biết chuyện này.
