Khi đại trận có dấu hiệu vỡ nát, Du Trường Kiến và các tu sĩ Trúc Cơ khác vốn không có khí khái ở lại tử thủ vì tông môn, tất cả đều thông qua truyền tống trận mà bỏ trốn.
Những người ở lại đều là đệ tử Luyện Khí.
Đám người này sau khi bị tông chủ Du Trường Kiến phản bội, phần lớn đều trực tiếp đầu hàng, tuy cũng có một số kẻ liều chết chống cự, nhưng dưới sự trấn áp của đại quân, cũng chỉ như ném đá ao bèo mà thôi.
Trần Mạc Bạch và Phó Tông Tuyệt bước lên đỉnh Lục Giáp Sơn, nhìn xuống gần một ngàn đệ tử Luyện Khí đang bị áp giải tới, sắc mặt Phó Tông Tuyệt lạnh đi, thầm nghĩ có nên diệt cỏ tận gốc hay không.
“Vừa hay đang thiếu người đào sông, cứ phong bế một phần linh lực của chúng rồi giải đi làm khổ sai.”
