Cái bảo đỉnh kia quả thật không tệ, chỉ là từ tứ giai ban đầu đã rơi xuống tam giai, nhưng muốn thôi động điều khiển thì lại cần đến công pháp của Đông Thổ Hoàng Đình.
Công pháp cũng có, ngay trên Ngọc Sách Kinh Thư, ghi chép chính là bộ «Thời Thừa Lục Long Ngự Thiên Kinh» lừng danh.
Tuy không phải bản hoàn chỉnh, nhưng cũng có thể tu luyện đến Nguyên Anh cảnh giới.
Nhưng hắn vốn không thể tu luyện, hơn nữa cũng sẽ không chuyển sang tu luyện công pháp này.
Bởi lẽ năm xưa khi Đông Thổ Hoàng Đình suy tàn, kẻ ra tay tàn độc nhất chính là ma đạo. Thánh địa ít nhất còn phải duy trì thế cục của chính đạo, tức là Đạo Đức Tông chỉ ra tay trảm long mà thôi, còn ma đạo thì gần như dốc toàn bộ tinh nhuệ, đuổi tận giết tuyệt huyết mạch hậu duệ của Đông Thổ Hoàng Đình, chỉ sợ hậu thế lại xuất hiện một vị Nhân Hoàng trấn áp cửu thiên thập địa, khiến quần ma yêu tà phải cúi đầu.
