Trước khi đến đây chém rồng, Trần Mạc Bạch đã giao lại chuyện của Vương Hạc Môn cho nàng.
Thanh Nữ dẫn theo một nhóm người tài do chính nàng bồi dưỡng bao năm qua đến đó, phát hiện trong dược điền quý của Vương Hạc Môn lại có đến hai mươi bảy loại dược liệu Tứ giai, đều có dược lực hàng nghìn năm, cùng với hàng trăm loại dược liệu Tam giai, đều do các tu sĩ khai hoang sáng lập Vương Hạc Môn đích thân gieo trồng.
Có thể bảo tồn đến tận bây giờ, chỉ có thể nói vận may của Vương Hạc Môn rất tốt, không bị diệt vong trong dòng chảy dài đằng đẵng của năm tháng.
Lần này tìm đến Ngũ Hành Tông là bởi vì Đại trưởng lão của Vương Hạc Môn thọ nguyên không còn nhiều, muốn trao đổi tài nguyên để có thể kết đan, liều một phen cuối cùng.
Nhưng theo lệ của người bản địa, việc Vương Hạc Môn chủ động để lộ ra những át chủ bài đã tích lũy sáu nghìn năm này, chủ yếu vẫn là nhờ danh tiếng hiền lương thành tín của Trần Mạc Bạch.
