“Trần Thanh Đế, thân phận của ngươi người người đều biết, hà tất phải dùng giả danh Quy Tiên kia.”
Thái Sử Duy Quang trầm giọng nói, tuy là lão nhân nhưng ánh mắt hắn sắc bén, khí phách hùng mạnh, còn hơn cả Tiểu Yêu Tôn kia.
“Thái Sử đại trưởng lão danh tiếng lẫy lừng, ta cũng không vòng vo nữa, không biết chư vị lần này dẫn theo nhiều tu sĩ Vạn Tinh Minh đến biên giới Đông Châu như vậy, là có ý định gì?”
Lời của Trần Mạc Bạch vừa dứt, năm vị Nguyên Anh đối diện liền cười lạnh không ngớt.
“Bọn ta đến làm gì, Nhất Nguyên Đạo Tử không biết sao? Tả sư đệ chết dưới tay Hỗn Nguyên Chân Khí, Thiên Vẫn Tinh Sa được giao cho bảo quản cũng bị đoạt mất, chuyện này, ngươi không nên cho bọn ta một lời giải thích hay sao?”
