"Ếch ngồi đáy giếng, ngươi căn bản không hiểu huyền diệu của Tam Thiên Đại Đạo. Vạn vật trên thế gian, hết thảy đều do linh khí diễn biến mà thành, chỉ cần cảnh giới đủ cao, liền có thể luyện hóa vạn vật thành linh, tài nguyên tu hành vô cùng vô tận."
Lâm Đạo Minh vừa nói, vừa bước đến trước chiếc hộp bảo hiểm màu bạc, đưa tay khép nó lại. Trong chớp mắt, chiếc móng vuốt vàng sẫm đang nắm giữ nhục thân và Nguyên Anh của Ứng Quảng Hoa cũng biến mất.
Ứng Quảng Hoa thoát khỏi trói buộc, Nguyên Anh linh quang lấp lánh, định thử thi triển thuấn di rời đi lần nữa, nhưng lại bị thần thức cảnh giới Hóa Thần của Lâm Đạo Minh công kích, trước mắt tối sầm, suýt chút nữa Nguyên Anh tan rã, thân tử đạo tiêu ngay tại chỗ.
"Học đệ, vốn dĩ ta muốn giết ngươi, nhưng đột nhiên ta nghĩ lại. Giữ ngươi lại, để ngươi tận mắt chứng kiến Khiên Tinh bỏ mạng, Bổ Thiên nhất mạch diệt vong, thậm chí toàn bộ Tiên môn hóa thành bụi vũ trụ. Sự trả thù như vậy mới khiến ngươi đau đớn hơn."
Lâm Đạo Minh vẻ mặt tà dị mở miệng, sau đó búng ngón tay, một đạo phù lục vàng sẫm đã ngưng tụ thành hình, rơi vào trong Nguyên Anh của Ứng Quảng Hoa.
