Nàng vươn bàn tay ngọc ra hư nắm giữa mặt hồ, mấy luồng nước tựa như xoắn ốc giao thoa, ngưng tụ trong lòng bàn tay thành một cây roi nước tựa rồng, quất thẳng về phía Thanh Dương Hỏa Kiếm Quang.
Một tiếng "ầm" vang lên, thủy quang vỡ tan, nhiệt độ cao kinh người khiến roi nước của Văn Nhân Tuyết Vi bốc hơi thành một màn hơi nước mờ mịt, bao phủ nửa mặt hồ.
Trong khoảnh khắc, bóng dáng của Trần Mạc Bạch và Văn Nhân Tuyết Vi đồng thời lóe lên.
Từng tiếng rồng ngâm từ trong hồ vang vọng, dòng nước trên hòn đảo giữa hồ dường như có linh tính, hóa thành từng con thủy long trong suốt lao ra khỏi màn sương, mang theo sức mạnh cuồng bạo của sóng dữ, tựa như sóng lớn vỗ bờ, xoay mình trên không rồi lại hung hãn lao về phía bóng người sắc đỏ đen trong màn sương.
Giữa những tiếng sóng vỗ, một vầng kiếm quang hình cung trong suốt sắc bén chém ra quanh bóng người đỏ đen, ba con thủy long vừa lao tới, ngay khoảnh khắc tiếp xúc với kiếm quang đã bị bốc hơi thành hơi nước mịt mù.
