Liễu Đạo Viễn thấy Ngô Dụng vẫn im lặng, cũng không biết gã đang nghĩ gì.
Nhưng gã nghĩ gì, điều đó không quan trọng.
Món Ngụy Thánh Khí kia, ông tuyệt đối không thể để Ngô Dụng nuốt lời.
Thế là Liễu Đạo Viễn không khách khí nói.
“Ngô Dụng, còn cần bản tọa nhắc nhở ư?”
