Về chuyện Đoạn Viên luôn miệng gọi mình là lão âm bức, Âm Bức cũng lười biếng sửa lại.
Nhưng đối với âm chiêu, Âm Bức thấy cần phải nói rõ một câu.
"Âm chiêu?" Âm Bức khinh miệt liếc Đoạn Viên một cái, "Ngươi nghĩ rằng, trước thực lực tuyệt đối của Lý Thanh Hải, âm chiêu gì có thể hữu dụng?"
"Hả?" Đoạn Viên nhất thời mơ hồ, "Vậy lời ngươi vừa nói là có ý gì? Rằng Lý Thanh Hải dám đuổi theo, tất sẽ khiến hắn có đi mà không có về?"
Âm Bức liếc xéo một cái, "Ta thấy ngươi đúng là bị Lý Thanh Hải dọa cho vỡ mật rồi. Lẽ nào ngươi không biết, gần đây có không ít Tà Hoàng đã đến sao? Đặc biệt là Bình Lư Đại Hoàng, đang ở ngay gần đây. Lý Thanh Hải dám tiếp tục truy sát bọn ta, một khi gặp phải Bình Lư Đại Hoàng, chẳng phải sẽ bị tùy tay trấn áp sao?"
