Chứng kiến cảnh tượng này, Minh Nguyệt cũng vô cùng chấn động, còn chưa kịp để bọn họ thở lấy hơi.
Một giây sau, một mảng địa khổng lồ từ phương xa lao tới, Minh Nguyệt thuận thế tiến lên một bước.
Đôi ngọc thủ thon dài vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ quanh thân, phía sau… tòa tiểu tháp trong suốt như pha lê kia tỏa ra ánh sáng vô tận.
Ầm…
Trời long đất lở, một vầng minh nguyệt rọi sáng, giữa muôn vàn lực lượng xung kích, Minh Nguyệt bị hất văng thẳng ra xa mấy trăm dặm.
