“Đọc hết vạn cây hoa đẹp, nguyện quân hãy nhớ lấy cành này...”
Khẽ ngâm câu thơ này, An Nhiên nhất thời có chút thất thần, lại thấy trong mắt Liên Phong thoáng tia ửng đỏ, trong lòng không khỏi thầm than.
Có lẽ, đây chính là cái gọi là nghiệt duyên.
Giống như câu thơ của Diệp Thu, người đời nói Ly Dương hoa tựa gấm, riêng ta đến lại chẳng gặp xuân.
Gặp gỡ sai thời điểm, chung quy chẳng thể có kết cục tốt đẹp.
