“Khụ khụ…”
Một tiếng ho khan, giờ phút này sắc mặt Lão Kim Ô vô cùng âm trầm, Kim Ngột vội vàng chạy lên đỡ, nói: “Gia gia, người không sao chứ?”
“Hô…”
Hít một hơi thật sâu, làm dịu đi khí tức hỗn loạn trong cơ thể, Lão Kim Ô lại một lần nữa khó nhọc thẳng lưng.
Giờ phút này, lão đâu còn dáng vẻ ngông cuồng không ai bì nổi như xưa, rõ ràng là dáng vẻ chật vật của một Tiên Đế thất thế.
