“Ta không biết, cũng chưa từng được chiêm ngưỡng phong thái trên Cực Đạo.”
“Có lẽ là cảnh giới Cực Đạo siêu thoát thế tục, sinh tử, thiên đạo, cũng có thể… chỉ là ba vạn năm phong vũ, ba vạn năm chìm nổi, một giấc mộng lớn hóa hư không…”
Nói đến đây, ánh mắt Chân Võ Đại Đế thoáng qua một tia tiếc nuối, nhưng rất nhanh đã bị hắn che giấu, sau đó nở một nụ cười bình thản.
“Những điều này đều không còn quan trọng nữa! Cả đời ta, mọi việc có thể làm, đều đã làm xong cả rồi…”
“Bình Tam Phiên, định Ngũ Hải, vấn kiếm Bạch Ngọc Kinh.”
