Hơn chín giờ sáng, không khí bữa ăn vô cùng vi diệu.
Bốn nàng không hiểu sao đều im lặng, dường như đang suy tư điều gì.
Bữa sáng là cháo hải sản bồi bổ do Hà Tình nấu. Trong lúc ăn cháo, Lâm Chính Nhiên nhận thấy bốn người thỉnh thoảng lại liếc trộm mình.
Hắn bèn hỏi một câu tương tự như lúc mới về nhà: “Các ngươi cứ nhìn ta mãi làm gì? Lại còn với ánh mắt đó nữa.”
Bốn nàng lắc đầu lia lịa như trống bỏi.
