Trần Lâm cũng không ngờ đối phương vẫn còn nhớ chuyện này.
Hắn lập tức xua tay nói: “Chuyện này đã sớm thời thế đổi thay, không biết đã qua bao nhiêu cái năm trăm năm rồi, cô nương không cần tiếp tục giữ lời hứa.”
“Vậy không được.”
Hi Đề Na lập tức lắc đầu.
“Tộc ta không thể trái lời hứa, đã nói ra thì phải làm được, vả lại bây giờ chưa qua năm trăm năm, mới chỉ ba năm mà thôi.”
