Im lặng chốc lát, Trần Lâm lên tiếng hỏi.
“Chuyện này ngươi không cần lo lắng, trừ phi chủ nhân cũ của bảo vật xuất hiện, nếu không không ai có thể cướp bảo vật khỏi tay ta.”
Minh Nguyệt Sương Hoa cho Trần Lâm một viên thuốc an thần.
Bà tiếp tục giải thích: “Năm xưa Tử Đế là Chưởng sự, sau khi y chuyển thế đã truyền vị trí lại cho ta, Hồng Đình Chân vốn là Điện chủ, sau này lại trộm đoạt vị trí Chưởng sự, muốn tranh giành quyền khống chế bảo vật với ta.”
“Người tính không bằng trời tính.”
