“Ta cảm thấy kiến trúc kia rất độc đáo, lại còn được bảo tồn khá nguyên vẹn, chi bằng chúng ta qua đó xem thử?”
Hồ Tam Nương lại nhìn về phía Trần Lâm.
Trần Lâm trầm ngâm một lát.
Lắc đầu nói: “Ta cảm thấy cốt lõi vẫn là tấm bia đá này. Ngươi và Long Hành Chu cứ qua đó trước, ta sẽ nghiên cứu thêm. Chỉ cần không tới gần những nơi dị thường, sẽ không có đại nguy hiểm.”
“Cũng tốt.”
