“Hừ!”
Nhạc Nguyệt Nhi khẽ hừ một tiếng, nhưng vẫn nhường đường.
Cười tán thưởng một câu, Trần Lâm một mình bước lên lầu.
Men theo lối đi lên đến lầu ba.
Cả lầu ba đều không mở cửa đón khách, chỉ có một gian phòng hoa lệ.
“Hừ!”
Nhạc Nguyệt Nhi khẽ hừ một tiếng, nhưng vẫn nhường đường.
Cười tán thưởng một câu, Trần Lâm một mình bước lên lầu.
Men theo lối đi lên đến lầu ba.
Cả lầu ba đều không mở cửa đón khách, chỉ có một gian phòng hoa lệ.
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất