Trong lúc suy tư.
Thiếu nữ lại cất tiếng.
Hỏi dồn dập: “Năm ngàn quá ít ỏi, vậy ngươi có nhà có xe không, phụ thân mẫu thân có lương hưu không, có phải con một không?”
Chủ đề này khiến Trần Lâm âm thầm không nói nên lời.
Hắn đã tu tiên nhiều năm như vậy, nay đã là vĩnh hằng, huyễn cảnh lại còn hồi tưởng những vấn đề như vậy, quả thực khiến người ta dở khóc dở cười.
