Linh tủy và đan dược mang theo bên mình sớm đã dùng hết, bất kể tinh thần hay thể xác đều đã đạt đến cực hạn.
Dù vậy, vẫn còn kém xa.
“Giá như thực lực của ta mạnh hơn một chút thì tốt biết mấy…”
Ngu Hồng Âm siết chặt nắm tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay.
Mỗi khi một sinh mạng tươi trẻ trôi đi trước mắt, nàng đều vô cùng căm hận sự yếu ớt của bản thân.
