Cốc cốc cốc...
Trần Mặc lại gõ cửa phòng, đợi một lát vẫn không thấy động tĩnh.
“Xem ra đúng là không có ai...”
Ngay lúc hắn định xoay người rời đi, đột nhiên có tiếng "két" vang lên, cửa phòng hé ra một khe hở, đôi mắt trong veo nhìn hắn qua khe cửa.
“Trần đại nhân.”
