Ngọc U Hàn thấy mình bị làm lơ, sát khí trong lòng khó mà kìm nén được nữa, cổ tay mơ hồ truyền đến cảm giác nóng rực.
Ngay khi nàng chuẩn bị cưỡng ép cắt đứt liên kết, lôi Trần Mặc ra khỏi đám nữ nhân kia thì hồng lăng còn nhanh hơn nàng một bước, trực tiếp quấn chặt hai tay nàng và Trần Mặc lại với nhau, nhất thời không thể động đậy.
“Hửm?”
Thẩm Tri Hạ để ý thấy Ngọc U Hàn nhưng không hề hoảng sợ, bĩu môi nói: “Sao lại tới thêm một người nữa? Lần này đúng là một nồi cháo thập cẩm rồi... Này, ngươi có biết đạo lý đến trước đến sau không? Phải ngoan ngoãn xếp hàng đó.”
Khóe miệng Ngọc U Hàn khẽ co giật.
