“Nương nương, người đây là…”
Trần Mặc ngửa người nằm bên thành bồn tắm, ngẩn ngơ nhìn cảnh tượng trước mắt.
Ngọc U Hàn ngồi trên người hắn, hai tay chống lên ngực, tóc xanh như thác rủ xuống, đôi mắt giăng đầy hơi nước mờ mịt.
Miệng thì nói không cho hắn làm càn, mà bản thân lại chủ động như vậy, nương nương đây là đã chịu phải kích thích gì sao?
Ngón tay ngọc ngà lướt qua da thịt, Trần Mặc run lên như bị điện giật, vẻ mặt có chút khó chịu, nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn.
