Lúc này, cửa phòng có tiếng gõ.
“Đến rồi!”
Hoàng Hậu sáng mắt lên, vội vàng ngồi dậy, giấu sách xuống dưới gối, rồi lại nhìn vào gương trang điểm trên bàn sửa sang lại tóc mai, lúc này mới lên tiếng: “Vào đi.”
Tôn Thượng Cung bước vào, cúi gằm đầu: “Nô tỳ tham kiến điện hạ.”
Hoàng Hậu ngóng mắt nhìn ra sau, lại phát hiện chẳng có một bóng người, đôi mày ngài bất giác nhíu lại: “Sao chỉ có một mình ngươi trở về, Trần Mặc đâu?”
