“Vãn bối ra mắt hai vị tiền bối.” Trần Mặc khẽ gật đầu chào.
“Hôm qua ta ra ngoài làm việc, không có mặt tại tông môn, lại bỏ lỡ một màn kịch hay.”
“Có thể đánh lão già Tử ra nông nỗi này, ngươi vẫn là người đầu tiên, quả là anh hùng xuất thiếu niên!”
Đàm Hãn cười nói, dường như rất vui vẻ khi thấy Tử Văn Trọng bẽ mặt.
Giang Chỉ Vân không nói gì, đôi mắt thoáng chút tò mò quan sát Trần Mặc.
