Ngô Hân lắc đầu: "Không có, nam nhi của ta chỉ sắp xếp tôm sốt chanh, chân gà ngâm sả tắc và lương bản hủ trúc vào các món tiệc trưa, canh cũng vậy. Buổi tối chỉ có đồ ăn cay tẩm ướp có thể dọn lên, những món khác thì không có."
Vương đại gia miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Vậy giờ này ta muốn một bàn tiệc còn kịp không?"
Ngô Hân vẫn lắc đầu: "Vương đại gia nghĩ gì vậy, nếu có thì đã bị người khác giành mất rồi, làm gì còn đến lượt ngài. Vốn dĩ làm dư là để bọn ta tự ăn, giờ này đã dọn lên hết rồi."
"Vậy ta làm sao mới có thể ăn lại được chân gà ngâm sả tắc, tôm sốt chanh?"
"Ờ, tùy tâm trạng nam nhi của ta. Trên bảng đen nhỏ viết gì, tùy thuộc vào nam nhi của ta làm gì."
