Các ông các bà cũng nhìn ra, ông ta thật sự rất xót tiền, dường như là người chưa từng đến A Quân Bài Đáng ăn bao giờ, bị người nhà đưa cho một con số rồi đến đây dùng bữa.
Tất cả đều bắt đầu ngưỡng mộ ông, trong nhà có một người trẻ tuổi như vậy thật tốt biết bao.
Bản thân bận rộn trăm công nghìn việc vẫn để người lớn trong nhà ra ngoài chơi, ăn đồ ngon, không giống như đám con cháu bất hiếu của họ, chỉ biết tranh ăn với người lớn.
Tranh thịt kho, tranh đủ các món, hừ, lát nữa lấy được số rồi, chỉ chừa lại cho chúng bốn món, sáu món còn lại họ phải ăn cho hết.
Ngô Phát đứng bên cạnh, hôm nay khó khăn lắm mới có thời gian đến A Quân Bài Đáng, nghe đại gia nói đi một mình, lại còn cầm số một, ánh mắt hắn nhìn ông chẳng khác gì đang nhìn thượng đế, liền xông tới nắm chặt tay ông.
