“Phía trước có một thung lũng, rẽ qua đó hẳn là có thể nhìn thấy Du Bắc Thành, đoạn đường này hẳn sẽ nhập vào tuyến chính ở phía trước trạm vận chuyển hàng hóa Du Bắc.”
Vô Hạn Hào phá tan lớp tuyết tích tụ, tăng tốc trên cánh đồng tuyết.
“Hy vọng mọi chuyện thuận lợi.”
Lâm Hiện có vẻ mặt ngưng trọng, tuy nói vậy nhưng các thành viên trong đội đều biết tình hình ở Du Bắc Thành lúc này vô cùng phức tạp, rất nhiều người sống sót đều đến cửa khẩu không cảng này để lên hành lang trên không, còn có người của tổ chức liên bang cũ, Thiết Vệ Lữ, đoàn cảnh vệ không cảng, những người sống sót ở Du Bắc Thành, vân vân, hơn nữa từ tin tức trên đài phát thanh, con Đại Khí Thủy Mẫu kia cũng đang trôi về phía Du Bắc Thành…
“Tuyết dày thế này, nếu không có xe dọn tuyết, đoàn xe bình thường có lẽ di chuyển cũng khó khăn.” Trần Tư Toàn nói.
