……
Lâm Hiện cảm thấy thế gian một mảnh hỗn độn, trong đầu tràn ngập tiếng ù tai, mũi ngửi thấy một mùi ẩm ướt hôi thối trong không khí, khiến người ta nhíu mày.
Hắn không biết lúc này còn ở trên xe lửa hay không, bởi vì ngay cả nhà vệ sinh trên toa xe cũng không có mùi khó ngửi đến vậy.
Lặng lẽ tỉnh lại, trước mắt là một mảnh mờ mịt đen kịt, trong tầm mắt, dường như hắn đang ở sâu trong một nhà tù tăm tối nào đó.
Một bóng đen gầy yếu ngồi ở góc không xa, Lâm Hiện ngưng mắt nhìn, là một bé gái chừng mười ba mười bốn tuổi đang ôm chân ngồi ở góc, thân hình gầy yếu rõ ràng do suy dinh dưỡng, nhưng khó che giấu được vẻ rực rỡ trong đôi mắt sáng ngời kia.
